Bảo Lãnh Nhân Viên Theo Diện EB-3


Để bảo lãnh công nhân ở nước ngoài vào làm việc tại Hoa Kỳ, cơ sở thương mại phải nộp đơn lên Bộ Lao Động Hoa Kỳ và chứng minh rằng tại Hoa Kỳ không có nhân viên đủ khả năng và sẵn sàng làm công việc đó. Đồng thời, cơ sở phải đảm bảo rằng việc bảo lãnh sẽ không ảnh hưởng đến lương bổng và điều kiện làm việc của công nhân Hoa Kỳ.

Để chứng minh rằng tại Hoa Kỳ không có nhân viên đủ khả năng và sẵn sàng làm công việc đó, cơ sở thương mại phải đăng quảng cáo tuyển dụng nhân viên trên các tờ báo có phạm vi phát hành rộng. Nếu sau khi đăng quảng cáo mà cơ sở không tìm được nhân viên đủ khả năng, thì điều đó được coi như cơ sở đã hoàn thành nghĩa vụ theo yêu cầu.

Có nhiều lý do khiến cơ sở thương mại không tìm được nhân viên. Ví dụ, sau khi quảng cáo, có người nộp đơn xin việc, cơ sở được quyền phỏng vấn để quyết định xem họ có đáp ứng đủ khả năng cho công việc hay không. Nếu người nộp đơn không chứng minh được năng lực của mình trong buổi phỏng vấn, cơ sở thương mại có quyền từ chối. Trong một số trường hợp, người nộp đơn chỉ muốn làm part-time, trong khi công việc yêu cầu full-time, hoặc thời gian làm việc không phù hợp với họ. Thông thường, từ khi đăng quảng cáo đến khi phỏng vấn mất khoảng 2-3 tháng. Đôi khi, khi cơ sở liên lạc với ứng viên để phỏng vấn, họ đã có việc khác hoặc không còn quan tâm đến vị trí đó nữa. Khi đó, cơ sở thương mại được coi là không tìm được người sẵn sàng làm công việc này.

Để chứng minh rằng việc làm này sẽ không ảnh hưởng đến lương bổng và điều kiện làm việc của công nhân Hoa Kỳ, cơ sở thương mại phải trả lương cho nhân viên nước ngoài ngang bằng với mức lương của công dân Hoa Kỳ tại cùng thành phố, cùng quận, hoặc cùng tiểu bang. Ngoài ra, cơ sở phải chứng minh rằng họ có đủ tài chính để trả lương cho nhân viên này. Như quý vị thấy, diện bảo lãnh này được thiết lập để giúp các cơ sở thương mại tại Hoa Kỳ tuyển dụng lao động nước ngoài khi không thể tìm được nhân viên trong nước. Vì vậy, cơ sở thương mại không thể trả lương thấp hoặc bảo lãnh người lao động nước ngoài với mức lương không phù hợp. Mức lương này sẽ do Bộ Lao Động Hoa Kỳ chỉ định hoặc phải được cơ sở chứng minh là tương ứng với mức lương các doanh nghiệp khác trong ngành đang trả cho vị trí tương tự.

Nộp đơn lên Bộ Lao Động Hoa Kỳ là cách để cơ quan này đảm bảo rằng việc đưa lao động nước ngoài vào Hoa Kỳ không làm ảnh hưởng tiêu cực đến mức lương và điều kiện làm việc của công nhân Hoa Kỳ.

Khi đăng quảng cáo tuyển dụng, cơ sở thương mại phải liệt kê rõ các trách nhiệm và yêu cầu cần thiết cho vị trí tuyển dụng. Nếu các yêu cầu quá đơn giản, Bộ Lao Động Hoa Kỳ sẽ khó chấp thuận. Ví dụ, nếu một cơ sở muốn tuyển người làm công việc dọn dẹp, đây là công việc mà hầu như ai cũng có thể làm, nên số người nộp đơn sẽ rất nhiều. Trong trường hợp này, cơ sở thương mại sẽ khó chứng minh rằng tại Hoa Kỳ không có người đủ khả năng và sẵn sàng làm công việc này.

Một ví dụ khác là công việc làm móng tay. Nếu cơ sở muốn bảo lãnh người lao động nước ngoài vào Hoa Kỳ để làm việc này, quy trình sẽ rất khó khăn. Lý do là nhân viên được bảo lãnh phải đáp ứng đầy đủ các điều kiện hành nghề, bao gồm việc có giấy phép hành nghề hợp lệ tại tiểu bang nơi họ sẽ làm việc.

Quy trình bảo lãnh lao động nước ngoài khá phức tạp và không phải lúc nào cũng phù hợp với cách kinh doanh hiện đại. Tuy nhiên, đây vẫn là một phần quan trọng của hệ thống di trú và có thể mang lại kết quả tốt hơn so với các hình thức bảo lãnh khác.